NỘI TÂM NGƯỜI VỢ – Gốc An Vững Của Một Mái Nhà
Trong trời đất, cây vững là nhờ rễ sâu, nhà yên là bởi nền vững. Vợ trong một mái ấm cũng như suối nguồn dưới lớp đất lành, chẳng phô trương, chẳng ồn ào, nhưng mạch chảy ấy giữ cho cả một dòng sông chẳng cạn.
Tổ Tiên Việt khi xưa đã dạy:
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong Nguồn chảy ra.”
Núi Thái Sơn có thể đo đến được chiều cao. Nhưng nước chảy từ nguồn sâu trong lòng đất thì chẳng thể đo đến được. Ý nói người phụ nữ là dưỡng, là nguồn gốc, nguồn chảy cho mọi con sông không cạn. Công ơn của cha dễ dàng nhìn thấy. Ơn nghĩa của mẹ ẩn sâu khó thấy bằng mắt thường. Từ nguồn nước chảy mà sinh ra sự sống cho muôn loài vật
Tham khảo thêm: Vai trò nam giới và nữ giới trong xã hội

Người xưa đã dạy: “Vạn sự khởi đầu từ tâm, tâm tịnh thì nhà an, tâm loạn thì cửa ngõ cũng sinh phong ba.” Vợ chẳng phải chỉ là người quán xuyến bữa ăn giấc ngủ, mà là người âm thầm dưỡng khí cho cả gia đình được êm đềm. Ấy là cái đức không ở nơi lời nói, không nằm nơi sắc diện, mà ở khí chất nhẹ như mây, vững như đá, hiền như nước chảy qua ghềnh. Khí chất ấy đến từ tôi luyện, đến từ dưỡng mà chuyển hóa. Điều ấy là sự đồng điệu giữa dưỡng & chuyển hóa, giữa tình yêu & trí tuệ. Cân bằng đó đến từ sự tu luyện nội tâm. Từ sự thấy hiểu và chuyển hóa trong thời gian dài.
Có người hỏi: “Thế nào là người vợ hiền?” Đáp rằng: “Là người hiểu được khi nào nên nói, khi nào nên lặng. Lặng không phải vì cam chịu, mà vì muốn giữ một ngọn gió lành cho tổ ấm. Nói không phải để hơn thua, mà để soi rọi lòng người như ánh trăng thanh chiếu mặt hồ.”
Là người, có nội tâm sâu sắc. Có khí chất hiên ngang, có bản lĩnh vượt mọi khó khăn. Là người đã chuyển hóa, đã thấu hiểu. Nó đến từ chuyển hóa qua chu kỳ hàng tháng, qua lắng đọng cảm xúc, qua trải nghiệm sâu sắc ở đời. Người nữ ấy thấu hiểu, thông cảm, từ bi nhưng quyết liệt & mạnh mẽ. Mạnh mẽ trong chữa lành chuyển hóa cảm xúc cho người. Mạnh mẽ đứng lên bảo vệ chính nghĩa là lẽ phải. Mạnh mẽ trong sự thấu hiểu tỉnh thức. Chứ không phải gồng gánh áp lực.
Tham khảo thêm: Trời tròn đất vuông
Người vợ có tâm nhu hòa, chẳng tranh với ai điều phải trái, nhưng trong nhà người người đều thuận. Nàng như gió mát giữa hè, chẳng thấy hình, nhưng ai cũng cảm được. Như mưa rơi đầu vụ, thấm nhẹ vào đất mà cây lá xanh tươi. Cái nhu ấy không yếu, mà là sức mạnh mềm mại, khiến kẻ nóng lòng cũng nguôi, kẻ u mê cũng dần tỉnh. Sự mạnh mẽ của nữ không cần gồng cứng. Nó như nước. Lúc cần thì yếu đuối nhẹ nhàng. Lúc khác lại như cơn sóng thần hủy diệt biến dạng.
Trong gia đạo, chồng là cây, vợ là đất. Cây muốn vươn cao, ắt phải có đất yên lành để bén rễ. Người chồng có chí bao nhiêu, nếu bên mình là người vợ bất an, nghi kỵ, lắm lời, thì chí ấy cũng lụi dần như lửa không đủ củi. Nhưng nếu vợ có tâm an hòa, lòng tĩnh tại, biết động biết tĩnh, thì như lửa có gió lành, như thuyền có nước yên, người chồng ấy sẽ nên việc lớn, lòng con cũng được dưỡng nuôi bằng hơi ấm từ mẫu thân hiền hậu.
Chuyển hóa cảm xúc là gốc. Là nền tảng để làm giáo dục (giáo hóa tính dục). Chữ nhẫn trong gia đạo không phải là nhẫn nhịn, chịu đựng, hi sinh mù quáng vô nghĩa. Mà nó đến từ chuyển hóa dục, chuyển hóa cảm xúc. Khi chuyển hóa thì thấy được sự rõ ràng, chân thật 2 mặt của dục. Từ đó mới sinh ra từ bi, từ từ bỏ đi bi thương trong mình mà thấu hiểu bi thương ở người khác. Nên họ nhẫn vì thấu hiểu bi thướng ở người. Họ thông cảm, tha thứ, lắng nghe để đồng hành, dẫn dắt, hỗ trợ người chuyển hóa chính mình.
Tham khảo thêm: Cầu siêu cho thai linh vong linh
Là người nữ tỉnh thức, ho là người mẹ mỗi ngày gieo cho con một ánh mắt hiền, một lời nói dịu, một tấm gương sống, là người dạy con giáo hóa tính dục. Không cần lúc nào gương cũng sáng. Nhưng dạy được con cách nhìn vào mặt tối mà chuyển hóa mình. Dạy con cách tự cân bằng lại cảm xúc. Lấy cảm xúc tỉnh thức ấy làm nền tảng để hành động, tạo tác phát triển lên. Gia đình là nền tảng, là tế bào của xã hội. Một gia đình hạnh phúc là gia đình có người vợ hiểu cách làm giáo hóa tính dục trong CON người.
Người vợ là chiếc thuyền chở cả nhà qua những mùa mưa gió. Có khi chẳng ai thấy được nỗi mỏi mệt của nàng, chẳng ai đo được độ sâu của lòng nàng. Nhưng chính nhờ chiếc thuyền ấy không lật, mà cả nhà mới đến được bến bờ yên ấm.
Cho nên Tổ tiên Việt mới lập nên Đạo Mẫu, coi đạo Mẫu là gốc đạo của con người. Người Việt mới có hình ảnh người mẹ anh hùng, người mẹ khóc thương bỏ đi cái hi vọng nhỏ bé cá nhân để sinh ra điều tốt đẹp cho nhân loại. Chữ hi sinh = bỏ hi vọng nhỏ bé cá nhân để sinh ra điều tốt đẹp.
Tham khảo thêm:

Vợ chẳng cần vinh, chẳng cần cao tiếng. Chỉ cần một lòng giữ trọn đạo Trời Đất, một lòng dưỡng cả gia đình. Đó không phải là thiệt thòi, mà là gốc phúc lớn lao trời đất ban ơn cho phụ nữ.
Người đạo cao không đứng trên đỉnh núi để nhìn đời. Mà họ thường âm thầm lặng lẽ ở nơi thấp để là nền tảng dưỡng đẩy người khác lên. Bản chất linh hồn khi sinh ra chọn thân xác nữ, linh hồn ấy đã giác ngộ và cao đạo hơn rồi. Nên ko cần so sánh, chẳng cần thể hiện, chứng minh. Họ đã ngộ, hiểu rõ gốc rễ của vũ trụ sinh ra vạn vật từ năng lượng tình yêu thuần khiết. Không có tình yêu thuần khiết, không thể sinh ra trí tuệ thấu hiểu chân lý vạn vật giữa đời
Nguyện cho người làm vợ đời nay, biết lấy tâm đức làm gốc, lấy chuyển hóa cảm xúc làm nhân, lấy tình yêu thuần khiết là nền để dựng nên ngôi nhà. Dẫu đời có bao phen giông gió, trong mái ấm ấy vẫn có một người giữ lửa, thắp ánh sáng âm thầm, mà bền hơn muôn ngọn đèn.
Nguồn Lê Bảo Giang (QFS Việt Nam)
Chỉnh sửa cho phù hợp Long Nguyễn